30 Nghệ Sỹ Trumpet Nhạc Jazz Nổi Tiếng Nhất
Tư Vấn Kèn & Bộ Hơi

30 Nghệ Sỹ Trumpet Nhạc Jazz Nổi Tiếng Nhất

Kèn trumpet có một lịch sử phát triển phong phú và là một trong những nhạc cụ được sử dụng linh hoạt nhất trong bất kỳ bản hòa tấu nhạc jazz nào. Nếu yêu thích phong cách nhạc jazz, bạn cần phải biết nghệ sĩ nào là người thổi kèn phong cách này ấn tượng nhất và ảnh hưởng của họ đối với thể loại nhạc này.

Trong bài viết này, chúng ta hãy cùng tìm hiểu 30 nghệ sĩ chơi kèn jazz nổi tiếng nhất và cách họ ảnh hưởng đến dòng nhạc này như thế này trong thời gian qua!

1. Louis Armstrong

Louis Armstrong là một trong những người chơi kèn nổi tiếng nhất mọi thời đại. Ông đã có một tuổi thơ dữ dội và bắt đầu chơi nhạc sau một lần bị bắt và bị bắn trượt. Một người chơi kèn cornet tên là King Oliver đã dạy cho Armstrong, và sau này, Louis Armstrong bắt đầu thay thế vị trí của Oliver trong một ban nhạc địa phương.

Thời gian sau đó, Armstrong chuyển từ New Orleans đến Chicago để chơi và làm việc với Oliver trong một thời gian ngắn tại Thành phố New York. Tuy nhiên sau đó, ông cảm thấy nơi này không phù hợp với mình và lại quay về Chicago.

Khoảng thời gian đó, Armstrong bắt đầu giữ vị trí hát và chơi kèn chính trong các bản thu âm của mình. Sự nghiệp của ông đã có rất nhiều những bản hit lớn như “What a Wonderful World,” “La Vie en Rose,” “Hello, Dolly!,” và nhiều bài hát khác.

2. King Oliver

Được coi là một trong những người tiên phong của nhạc jazz, King Oliver có ảnh hưởng lớn đến thể loại này. Với tư cách là một nhạc sĩ, ban đầu ông chơi kèn trombone trước khi chuyển sang chơi kèn cornet, ở những năm sau nay, ông lại chuyển sang kèn trumpet và duy trì việc chơi nhạc cụ này trong sự nghiệp của mình.

Vào đầu những năm 1920, King thành lập Ban nhạc Jazz Creole. Họ đã chơi ở New Orleans trước khi đến Chicago và ban nhạc này nhanh chóng trở nên nổi tiếng. Các thành viên của ban nhạc bao gồm Louis Armstrong, Baby Dodds, Johnny Dodds, Lil Hardin, Honoré Dutrey và Bill Johnson. Ban nhạc có lẽ được biết đến nhiều nhất với các màn trình diễn “Dippermouth Blues”, “Sweet Like This” và “Doctor Jazz”.

Chính King là người đã cố vấn cho huyền thoại kèn jazz Louis Armstrong và giúp đưa ông đến với sự vĩ đại.

3. Miles Davis

Miles Davis lớn lên ở Chicago và bắt đầu học chơi kèn từ năm 13 tuổi. Nhiều năm sau, anh bắt đầu chơi nhạc chuyên nghiệp với những nghệ sĩ jazz vĩ đại như Charlie Parker và nghệ sĩ kèn jazz Dizzy Gillespie.

Davis học tại Viện Nghệ thuật Âm nhạc, nay được gọi là Trường Juilliard. Tuy nhiên, ông đã bỏ học một năm sau đó để chơi kèn toàn thời gian. Vài năm sau, ông được bầu làm nhạc trưởng và tiếp tục phát hành một số album nhạc jazz mang tính biểu tượng nhất, bao gồm Birth of the Cool, Kind of Blue , Sketches of Spain , Miles Ahead , v.v. Davis đã đối mặt với chứng nghiện heroin nhưng đã có sự trở lại đáng chú ý và phát hành nhiều album trong suốt phần còn lại của sự nghiệp.

4. Dizzy Gillespie

Cùng với Charlie Parker, Dizzy Gillespie đã phát triển phong cách mà chúng ta gọi là bebop, một phong cách nhạc jazz từ những năm 1940.

Nhiều nhạc sĩ biết đến ông nhờ chiếc kèn của của nghệ sĩ này, chiếc kèn có một góc nghiêng độc đáo so với phần loa kèn. Trong sự nghiệp của mình, ông đã làm việc với một số nghệ sĩ âm nhạc vĩ đại, bao gồm Duke Ellington và Ella Fitzgerald. Ông cũng đã sáng tác một số bài hát jazz nổi tiếng, trong đó có “A Night in Tunisia.”

Gillespie đã chơi với nhiều ban nhạc swing và sau đó thành lập các nhóm của riêng mình. Trong suốt sự nghiệp, ông đã thu âm nhiều album và nhận được nhiều giải thưởng, trong đó có giải Grammy Thành tựu trọn đời.

5. Clifford Brown

Dù tuổi đời ngắn ngủi, Clifford Brown vẫn là một trong những nghệ sĩ thổi kèn jazz vĩ đại nhất thế kỷ 20. Ông lên trong một gia đình có truyền thống âm nhạc và biểu diễn trong một nhóm thanh nhạc cùng với các anh trai của mình. Nhưng đến năm 10 tuổi, Brown lại bày tỏ niềm đam mê với kèn. Ông đã gặp Dizzy Gillespie, và Gillespie khuyến khích Brown tập trung vào âm nhạc hơn là toán học mà anh ấy đã học trước đó.

Brown tiếp tục thu âm nhiều bài hát và album với tư cách là người phụ trách hoặc nhạc trưởng. Ông cũng là một nhà soạn nhạc và những bài hát như “Joy Spring” và “Sandu” đã trở nên nổi tiếng trong giới nhạc jazz.

Thật không may, Brown đã chết trên đường đến buổi biểu diễn ở Chicago. Ông và Richie Powell (em trai của nghệ sĩ dương cầm Bud Powell,) ngồi trên xe hơi với vợ của Powell, và cô ấy bị cáo buộc đã mất kiểm soát phương tiện. Vụ tai nạn đã giết chết cả ba người họ.

6. Clora Bryant

Tiếp theo trong danh sách là nữ nghệ sĩ kèn Clora Bryant, bà được cho là nữ nghệ sĩ thổi kèn nhạc jazz nổi tiếng nhất, và cũng chính là người phụ nữ duy nhất biểu diễn cùng Charlie Parker và Dizzy Gillespie.

Bryant bắt đầu học kèn khi một trong những người anh trai của bà để nó ở nhà sau khi nhập ngũ. Bà đã tiếp tục chơi nhạc cụ này ở trường đại học, sau đó bà tham gia ban nhạc jazz toàn nữ có tên là International Sweethearts of Rhythm. Clora Bryant đã sớm rời trường học vì muốn chơi kèn toàn thời gian. Mặc dù không thu âm nhiều nhạc, nhưng đà đã xuất hiện trên TV nhiều lần. Bryant may mắn có một người cha ủng hộ và giúp đỡ trong sự nghiệp.

7. Lee Morgan

Lee Morgan sinh ra ở Pennsylvanian là một nghệ sĩ kèn jazz nổi tiếng, người tập trung vào hard bop. Ông đã học chơi kèn cùng với Clifford Brown, một trong những người có ảnh hưởng lớn. Sau đó, Morgan bắt đầu ghi âm và tạo ra rất nhiều bản thu nổi tiếng trong suốt cuộc đời của mình.

Lee Morgan bắt đầu sáng tác và chơi với tư cách nghệ sĩ độc tấu vào những năm 1950. Đến những năm 1960, thế giới đã thưởng thức 20 bản thu âm mới của Morgan. Ông cũng hợp tác với nhiều nhạc sĩ khác. Đáng tiếc thay, ông đã qua đời sau khi bị chính vợ mình bắn và xe cứu thương phải mất quá nhiều thời gian để tới do tuyết rơi dày và đường trơn trượt.

8. Chet Baker

Chet Baker là một nghệ sĩ thổi kèn trumpet và cũng là một ca sĩ nổi tiếng. Ông sinh ra trong một gia đình yêu nhạc, cha anh chơi guitar chuyên nghiệp, còn mẹ ông chơi piano ngoài giờ làm việc tại một nhà máy. Baker bắt đầu hát trong dàn hợp xướng nhà thờ khi còn nhỏ, và cha ông đã đưa cho anh ấy một chiếc kèn trombone, sau đó cha ông đã thay nó bằng kèn trumpet vì chiếc kèn kia quá lớn so với ông.

Khi nhập ngũ, Baker chơi trong ban nhạc quân đội. Sau đó, ông chơi với các nhạc sĩ như Stan Getz, Charlie Parker và Gerry Mulligan. Vào những năm 1960, Baker không may phải ngồi tù vì tội tàng trữ ma túy. Sau khi ra tù, ông đã bắt đầu lại sự nghiệp của mình và biểu diễn khắp Châu Âu.

9. Bix Beiderbecke

Cha mẹ anh đặt tên ông là Leon, nhưng ông thường được gọi với biệt danh là Bix Beiderbecke . Mặc dù về mặt kỹ thuậ, ông được cho là một nghệ sĩ chơi kèn cornet, nhưng sau này, Bix đã nổi tiếng với tư cách là một nghệ sĩ độc tấu nhạc jazz trong suốt những năm 1920 nhờ cách chơi độc đáo và trữ tình của mình.

Bix lớn lên trong một gia đình yêu âm nhạc và bắt đầu chơi piano khi mới hai tuổi. Ông đã tự học cách chơi kèn cornet khi còn ở tuổi thiếu niên và nhanh chóng bắt đầu biểu diễn chuyên nghiệp trong các nhóm nhạc jazz địa phương.

Trong sự nghiệp của mình, ông đã chơi trong một số ban nhạc, bao gồm Wolverine Orchestra, Jean Goldkette and His Orchestra, và Paul Whiteman Orchestra. Bix cũng có nhóm riêng mà ông thường chơi cùng và tạo ra nhiều bản thu âm, như “Royal Garden Blues” và “I Don't Mind Walking in the Rain.”

Tuy nhiên, sự nghiệp và cuộc đời của ông lại kết thúc quá sớm. Năm 1931, ông qua đời trong căn hộ của mình. Người ta thông báo rằng ông qua đời vì bệnh viêm phổi thùy, nhưng các nguồn tin khác lại cho rằng ông bị phù não.

10. Red Allen

Henry James Allen Jr., được biết đến với cái tên Red Allen, ông sinh ra ở New Orleans, Louisiana và học kèn khi còn trẻ. Ông bắt đầu chơi kèn chuyên nghiệp vào những năm 1920 trong các ban nhạc jazz của King Oliver, Fate Marable, Fats Pichon, Louis Russell cùng những người khác.

Trong ban nhạc của Louis Russell, Allen nổi bật với tư cách là nghệ sĩ độc tấu, và trong suốt những năm 30 và 40, ông đã thực hiện một số bản thu âm với các nghệ sĩ nhạc jazz khác như Don Redman và Rhythmakers. Mãi cho đến những năm 1950, Allen mới bắt đầu thu âm dưới tên riêng của mình, như Red Allen, Kid Ory & Jack Teagarden tại Newport và Ride, Red, Ride in Hi-Fi. Ông cũng bắt đầu điều hành ban nhạc riêng của mình và đi lưu diễn cùng họ. Năm 1966, ông được chẩn đoán mắc bệnh ung thư và qua đời vài tháng sau đó.

11. Oran Thaddeus Page

Nếu bạn là một nghệ sĩ thổi kèn và có biệt danh là “Đôi môi nóng bỏng”, thì bạn phải là một người rất giỏi. Đây chính xác là câu chuyện của Oran Thaddeus Page, người đã chơi hơn 200 bản ghi âm. Ở tuổi thiếu niên, Oran Thaddeus Page bắt đầu biểu diễn trong các buổi biểu diễn kịch và rạp xiếc trước khi chuyển sang dàn nhạc jazz vào khoảng cuối những năm 1920. Sau đó, vào đầu thập kỷ, ông bắt đầu sự nghiệp solo, đi lưu diễn và điều hành ban nhạc của riêng mình.

Ông được biết đến là người thổi kèn với âm vực rộng và giai điệu mạnh mẽ, khỏe khoắn. Giới chuyên môn đánh giá rằng Page được coi là một trong những bậc tiền bối của R&B thời kỳ đầu. Ông cũng là một ca sĩ tài năng và ông đã hợp tác để tạo ra những bản song ca cùng với những ca sĩ nổi tiếng thời bấy giờ như Pearl Bailey và Artie Shaw.

12. Roy Eldridge

Nghệ sĩ đa nhạc cụ Roy Eldridge đã chơi piano, sau đó là trống trước khi chuyển sang chơi kèn. Ông cho biết rằng mình đã được truyền cảm hứng sau khi nghe những nghệ sĩ saxophone biểu diễn. Sự linh hoạt và kỹ năng chơi kèn điêu luyện của ông đã mang lại cho anh ấy biệt danh Little Jazz.

Trong những năm cuối tuổi thiếu niên, Eldridge bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp của mình trong các đoàn lưu diễn trước khi chuyển đến New York để chơi trong các ban nhạc ở đó cũng như tạo ra những đĩa hát của riêng mình.

Ông là nghệ sĩ thổi kèn chính trong dàn nhạc của Fletcher Henderson từ giữa những năm 1930 đến cuối thập kỷ này và nhanh chóng được biết đến với khả năng chơi nhạc jazz năng động. Eldridge tiếp tục sự nghiệp của mình cho đến những năm 1970. Tuy nhiên, sau một cơn đau tim vào năm 1980, ông đã qua đời để lại sự tiếc thương trong lòng người yêu nhạc.

13. Bunny Berigan

Nghệ sĩ kèn jazz điêu luyện Bunny Berigan bắt đầu chơi đàn khi còn là một thiếu niên, ông gia nhập dàn nhạc Hal Kemp vào năm 1929 và đã đi lưu diễn tại Châu Âu. Sau khi trở về New York, ông bắt đầu sự nghiệp với tư cách là một nhạc công phòng thu.

Ông là nghệ sĩ được săn đón vào thời điểm đó, Bunny đã thu âm cùng với Glenn Miller, Freddy Martin và Fred Rich cùng nhiều người khác. Ngoài ra, ông cũng tạo ra ban nhạc của riêng mình vào cuối những năm 1930.

Vào tháng 4 năm 1942, sức khỏe của Berigan bắt đầu giảm sút và ông được chẩn đoán mắc bệnh xơ gan. Mặc dù được khuyên ngừng uống rượu và chơi kèn nhưng ông đã không nghe. Một tháng sau, ông đã qua đời sau một cơn xuất huyết khi mới 33 tuổi.

14. Ernest Loring Nichols

Người tiếp theo trong danh sách này chính là Ernest Loring Nichols. Ông đã chơi trong ban nhạc của cha mình khi mới 12 tuổi. Vào những năm 1920, Nichols bắt đầu thu âm với nhóm của riêng mình có tên là Red Nichols and His Five Pennies. Trong vài thập kỷ tiếp theo, ban nhạc của ông có nhiều nhạc sĩ đáng chú ý trong danh sách, bao gồm Glenn Miller, Gene Krupa và Benny Goodman. Phiên bản “Ida, Sweet as Apple Cider” của Five Pennies được coi là một trong những phiên bản hay nhất của họ.

Là một nhà soạn nhạc cuồng nhiệt, Nichols cũng đã viết một số tác phẩm gốc như “Nervous Charlie Stomp” và “Blues at Midnight.”. Sự nghiệp hơn bốn thập kỷ đã giúp ông có một vị trí trong Big Band và Jazz Hall of Fame vào năm 1986.

15. HarryJames

Harry James là người gốc Gruzia, ông được biết đến với “giọng kèn” đáng kinh ngạc và sở hữu kỹ thuật điêu luyện. Ông cũng là nhạc trưởng của ban nổi jazz nổi tiếng Harry James and His Music Makers. Ban nhạc có Frank Sinatra là ca sĩ chính và ca sĩ này đã làm việc chặt chẽ với James trong bảy tháng. Ban nhạc này hoạt động từ năm 1930 đến năm 1983.

Sau đó, ông đã làm việc với Doris Day trong phần nhạc phim cho bộ phim Young Man with a Horn. Trong suốt sự nghiệp của mình, James đã lấy cảm hứng từ Louis Armstrong trước khi chuyển sang tập trung vào nhạc pop một thời gian ngắn.

16. Cat Anderson

Mặc dù được biết đến như một trong những nghệ sĩ thổi kèn nhưng kỹ năng của Cat Anderson còn hơn thế nữa. Ông nổi tiếng với khả năng chơi theo phong cách altissimo và sử dụng kỹ thuật “tắt tiếng” trong các buổi biểu diễn của mình.

Anderson chơi liên tục cho dàn nhạc của Ellington từ năm 1944 đến năm 1971. Trong khoảng thời gian đó, ông tập trung vào việc thu âm với những người khác và ban nhạc lớn của riêng mình. Cũng là một nhà soạn nhạc, Anderson đã viết và đồng sáng tác nhiều bản nhạc jazz nổi tiếng, như “Bluejean Beguine” và “El Gato” với Duke Ellington. Album Cat on a Hot Tin Horn năm 1959 chứa tác phẩm gốc và các bản phối khí của ông.

17. Ray Nance

Giống như Cat Anderson, Ray Nance chơi trong Dàn nhạc của Duke Ellington, thay thế Cootie Williams sau khi anh ấy gia nhập một ban nhạc lớn khác.

Nance trở nên nổi tiếng với màn độc tấu kèn “Take the 'A' Train” ngay sau khi anh ấy tham gia dàn nhạc. Sau hơn 20 năm gắn bó với dàn nhạc của Ellington, Nance bắt đầu chuyến lưu diễn ở Trung Đông và Châu Âu. Ông cũng đã thu âm với các nhạc sĩ và ca sĩ nổi tiếng khác vào thời điểm đó, như Rosemary Clooney, Chico Hamilton, v.v.

18. Cootie Williams

Charles Melvin Williams' có biệt danh là Cootie, và giống như hai người khác trước anh ấy trong danh sách này, dàn nhạc của Duke Ellington đã giúp Williams trở nên nổi tiếng. Trong thời gian làm việc cho dàn nhạc, ông đã có nhiều buổi biểu diễn solo ví dụ như Harlem Air Shaft” và “Echoes of Harlem.”

Năm 1940, Williams gây chấn động khi rời ban nhạc của Ellington để tham gia dàn nhạc của Benny Goodman trước khi thành lập ban nhạc lớn của riêng mình một thời gian ngắn. Tuy nhiên, hơn 20 năm sau, ông trở lại dàn nhạc của Ellington cho đến khi Ellington qua đời vào năm 1974. Williams tiếp tục chơi cho đến khi ông qua đời vào năm 1985. Sáu năm sau, ông được ghi danh tại Đại sảnh Danh vọng Nhạc Jazz Alabama.

19. Theodore Navarro

Là người tiên phong của của phong trào bebop, Theodore Navarro bắt đầu chơi kèn khi còn ở tuổi thiếu niên. Sau khi tốt nghiệp trung học, ông bắt đầu đi lưu diễn trong các ban nhạc với mục đích tích lũy kinh nghiệm cần thiết để thành công.

Sau chuyến lưu diễn, ông ở lại New York, tại đây, ông đã chơi kèn cùng với nhiều nhạc sĩ nổi tiếng như Andy Parker và chơi trong các ban nhạc lớn của Benny Goodman, Lionel Hampton…Kỹ năng thổi kèn điêu luyện đã giúp ông có được nhiều công việc thu âm với những nghệ sĩ như Kenny Clarke, Coleman Hawkins và Bud Powell. Vào cuối những năm 1940, sức khỏe của Navarro bắt đầu giảm sút. Ông bị chẩn đoán mắc bệnh lao và vào giữa năm 1950, ông qua đời khi mới 26 tuổi.

20. Freddie Hubbard

Nghệ sĩ thổi kèn jazz, nhà soạn nhạc và nhạc trưởng người Mỹ Freddie Hubbard là một trong những người chơi kèn có ảnh hưởng nhất trong cả thể loại hard bop và post-bop của nhạc jazz.

Sinh ra ở Indiana vào năm 1938, ông chơi kèn và mellophone ở trường trung học. Nhưng mãi đến những năm 1960, ông mới bắt đầu biểu diễn cùng John Coltrane và sự nghiệp của ông lúc này mới bắt đầu thăng hoa.

Vào những năm 1970, Hubbard đã thu âm nhiều album. Sau đó, ông thành lập một nhóm và họ có cơ hội chơi ở Châu Âu, Hoa Kỳ. Hubbard đã có rất nhiều bản thu âm với tư cách là nhạc trưởng. Quỹ Nghệ thuật Quốc gia đã trao cho Hubbard Giải thưởng NEA Jazz Masters, đây là một vinh dự lớn lao cho các nhạc sĩ nhạc jazz vào năm 2006.

21. Clark Terry

Hoạt động từ những năm 1940 đến những năm 2010, Clark Terry đã có một sự nghiệp lâu dài và đạt được nhiều thành tựu trong thời gian này. Ông đã biểu diễn hơn 900 bản thu âm và chơi cùng với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng như Ella Fitzgerald, Quincy Jones và Billie Holiday. Terry cũng đã viết hơn 200 tác phẩm nhạc jazz và trong quá trình đó, ông được cho là đã đã trở thành một chuyên gia về hệ thống “thở luân phiên” cho những người chơi kèn đồng và kèn gỗ.

Ngoài ra, Terry còn là Đại sứ nhạc Jazz, ông đã tham gia các chuyến lưu diễn ở Châu Phi và Trung Đông. Với những tác phẩm tuyệt vời của mình, Terry đã nhận được giải Grammy Thành tựu trọn đời vào năm 2010, được ghi danh vào hai Đại sảnh Danh vọng của Nesuhi Ertegun Jazz và Down Beat Jazz.

22. Wynton Marsalis

Wynton Marsalis sinh ra ở New Orleans, Louisiana, ông đã sớm bộc lộ tình yêu và năng khiếu âm nhạc ngay từ khi còn nhỏ. Ông bắt đầu biểu diễn từ năm 14 tuổi và thành lập ban nhạc của riêng mình khi mới 20 tuổi. Marsalis đã làm việc để giúp mọi người nhớ đến các nhạc sĩ nhạc jazz từ các thế hệ trước. Nhờ ông, các công ty thu âm đã phát hành lại nhiều danh mục nhạc jazz cũ.

Cũng là một nhà soạn nhạc, Marsalis đã sáng tác và biểu diễn tất cả các thể loại nhạc jazz. Ông cũng là một nghệ sĩ biểu diễn và chơi nhạc cổ điển. Marsalis hiện là nhạc sĩ duy nhất từng giành được giải Grammy cho cả nhạc cổ điển và nhạc jazz (1983 và 1984). Ông cũng là người đã nhận được Giải thưởng Pulitzer về Âm nhạc cho tác phẩm Blood on the Fields .

23. Doc Severinsen

Bất kỳ ai đã xem The Tonight Show Starring Johnny Carson có lẽ sẽ quen thuộc với cái tên Doc Severinsen. Ông là người gốc Oregon và đã chỉ huy dàn nhạc NBC trong hơn hai thập kỷ.

Severinsen bắt đầu chỉ huy Dàn nhạc NBC vào năm 1967 sau khi là nghệ sĩ thổi kèn đầu tiên của họ trong 5 năm. Ông đã trở thành một trong những người chỉ huy dàn nhạc nổi tiếng nhất nước Mỹ.Ngoài công việc của với NBC Orchestra, Severinsen đã thu âm các album như The Tonight Show Band with Doc Severinsen và biểu diễn trong các chương trình truyền hình khác.

24. Roy Hargrove

Nhạc sĩ người Texas Roy Hargrove sinh năm 1969, ông học nhạc khi còn nhỏ và đã phát hành album đầu tay của mình có tên Diamond in the Rough thành công rực rỡ vào năm 1990. 5 năm sau, ông thành lập nhóm nhạc của riêng mình mang tên Roy Hargrove Big Band. Với ban nhạc này, Hargrove đã giành được hai giải Grammy.

Trong những năm cuối đời, Hargrove đã phải vật lộn với căn bệnh suy thận và phải chạy thận nhân tạo. Ông đã qua đời khi mới 49 tuổi vào năm 2018 do biến chứng của căn bệnh suy thận.

25. Arturo Sandoval

Người chơi kèn jazz người Mỹ gốc Cuba Arturo Sandoval bắt đầu chơi kèn cổ điển và sau đó chuyển sang nhạc jazz. Ông đã từng thu âm với nhiều nghệ sĩ nổi tiếng như Dave Grusin, ca sĩ nhạc pop truyền thống Tony Bennett, ca sĩ kiêm nhạc sĩ Josh Groban, v.v. Sandoval có thể chơi nhiều thể loại khác nhau và nhờ đó đã có một sự nghiệp thành công. Ông đã giành được 10 giải Grammy cũng như một giải Emmy .Ông đã sáng tác một số bản nhạc, bao gồm cả một bản concerto cổ điển cho kèn. Năm 2013, ông nhận được Huân chương Tự do của Tổng thống.

26. Andrea Motis

Chuyển sang những người thổi kèn đương đại, chúng ta có Andrea Motis - một phụ nữ trẻ đến từ Tây Ban Nha. Cô được cho là người chơi kèn jazz tuyệt vời từ khi mới 7 tuổi. Vài năm sau, cô bắt đầu học nhạc jazz và bắt đầu chơi với nghệ sĩ bass Joan Chamorro khi còn là một thiếu niên. Hiện Motis đã phát trên nhiều album và gần đây đã biểu diễn solo. Cô cũng đã làm việc với nhiều nhạc sĩ khác nhau, bao gồm cả người chơi sax tenor Joel Frahm.

27. Ingrid Jensen

Ingrid Jensen sinh ra ở Bắc Vancouver và sau đó học tại Đại học Âm nhạc Berklee sau khi nhận được học bổng ở đó. Sau khi tốt nghiệp, cô giảng dạy một thời gian ngắn ở Châu Âu nhưng trở lại Bắc Mỹ vào năm 1994 để biểu diễn trong nhiều dàn nhạc jazz.

Kể từ đó, Jensen đã bắt đầu chơi ngũ tấu, tứ tấu và tam tấu, đồng thời cô cũng chơi kèn với tư cách nghệ sĩ độc tấu. Niềm đam mê giáo dục âm nhạc của cô ấy vẫn tiếp tục và đã giảng dạy tại Trường Cao đẳng Purchase. Cô ấy cũng dạy các lớp học chính và biểu diễn tại các lễ hội nhạc jazz khác nhau trên khắp thế giới.

Em gái Christine của Ingrid Jensen là một nghệ sĩ saxophone và cả hai đã nhiều lần hợp tác với nhau. Các nghệ sĩ âm nhạc khác mà Jensen đã hợp tác là Maria Schneider, Billy Hart, Clark Terry và ca sĩ nhạc soul Corrine Bailey Rae…

28. Nicholas Payton

Sinh năm 1973 tại New Orleans, Nicholas Payton là con trai của nghệ sĩ bass nhạc jazz Walter Payton. Là một thần đồng, Payton đã thổi kèn khi mới 4 tuổi. Khi ông 9 tuổi, ông đã trong ban nhạc mà cha mình tham gia. Sự nghiệp chuyên nghiệp của ông bắt đầu vào năm 1990 sau khi ký hợp đồng với Verve Records. Sau đó, ông phát hành album đầu tay của mình có tên From This Moment. 5 năm sau, màn trình diễn trong album Doc Cheatham & Nicholas Payton đã mang về cho ông giải Grammy đầu tiên cho danh hiệu Độc tấu nhạc cụ xuất sắc nhất vào năm 1997.

Payton khá tích cực trong sự nghiệp của mình. Ông đã thành lập một ban nhạc jazz có tên là SFJAZZ Collective, nằm trong nhóm nhạc Blue Note 7, phát hành hơn 20 bản thu âm, dẫn dắt các buổi biểu diễn hòa nhạc và thậm chí còn có hãng thu âm của riêng mình, BMF Records.

29. Dave Douglas

Dave Douglas là người New York sinh năm 1963. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành âm nhạc vào giữa những năm 1980, Douglas bắt đầu chơi trong một số ban nhạc và đi lưu diễn cùng họ. Ông tiếp tục biểu diễn với tư cách là một nhạc sĩ phụ trong suốt những năm 90, và tại thời điểm này, ông bắt đầu phát hành các album gồm các tác phẩm gốc và hợp tác.

Douglas đã phát hành hơn 50 bản thu âm và với tư cách là một nhà soạn nhạc, ông đã xuất bản hơn 500 bản nhạc. Công việc của ông đã mang lại cho anh ấy nhiều giải thưởng, bao gồm Giải thưởng Nghệ sĩ biểu diễn Doris Duke và đề cử Grammy.

30. Tom Harrell

Sinh ra ở Illinois vào năm 1946, Tom Harrell bắt đầu chơi kèn khi mới 8 tuổi. Ông học sáng tác nhạc ở trường đại học và bắt đầu đi lưu diễn với dàn nhạc của Stan Kenton. Harrell đã điều hành các ban nhạc của riêng mình từ năm 1989, một ban nhạc tên là Tom Harrell Quintet và ban nhạc khác là Tom Harrell Chamber Ensemble. Với nhóm ngũ tấu, ông đã phát hành 5 album. Album thứ 5 được đặt tên một cách khéo léo là Number Five đã giành được Giải thưởng nhạc Jazz SESAC.

Năm 2018 được cho là năm tuyệt vời khi ông được vinh danh là nghệ sĩ kèn của năm.

Xem thêm:

Kèn Trumpet

Tags:

Bình Luận

Xin lưu ý, ​​cần phải được phê duyệt trước khi hiển thị.