Trống Diễu Hành Tại Mardi Gras Và Lịch Sử Hình Thành
Gõ trống là 1 tiết mục không thể thiếu tại bất kỳ lễ diễu hành nào, và đặc biệt quan trọng với các ban nhạc ở New Orleans - 1 thành phố đa văn hoá tiêu biểu trong suốt chiều dài lịch sự. Sự đa dạng này được thể hiện rõ nhất trong âm nhạc, vốn bị ảnh hưởng bởi văn hoá châu Phi, châu Âu, Carribe và Mỹ bản địa. Một trong những ví dụ dễ nhận thấy nhất của sự đa dạng âm nhạc của thành phố này chính là truyền thống diễu hành của các band. Những band này và ’second lines’ là 1 hình thức rước lễ âm nhạc chỉ có ở New Orleans - phổ biến quanh năm ở thành phố Crescent, nhưng thường thấy nhiều nhất vào mùa Mardi Gras. Trong trường hợp bạn đang thắc mắc nghĩa của cụm từ Mardie Gras, thì nó là 1 từ mượn tiếng Pháp với với nghĩa “Ngày thứ Ba đầy đặn”, thường rơi vào các ngày trước thứ tư Tư Tro hằng năm, bắt đầu cho truyền thống Lent. Thuật ngữ này được mượn từ từ ‘boeuf gras’, nghĩa là ‘con bò đực lớn’, bắt nguồn từ thế kỉ thứ 17 tại Pháp, khi truyền thống của nước này là ăn những loài gia súc béo tốt vào trước ngày diễn ra Lent. Ngày thứ 3 đánh dấu sự kết thúc của 2 tuần ngập tràn lễ hội, với vô số cuộc diễu hành. Đây là truyền thống bế mạc Carnival, thường diễn ra vào đầu tháng 1 mỗi năm - vào thời điểm này, nhiều các quốc gia khác trên thế giới cũng ăn mừng.
Nguồn gốc đa văn hóa
Gần 50 năm sau khi thành lập thuộc Pháp vào năm 1718, New Orleans trở thành một vùng của Tây Ban Nha cho đến năm 1800, khi Tây Ban Nha nhượng lại nó cho Pháp. Chỉ ba năm sau, khu vực này trở thành tài sản của Hoa Kỳ - kết quả của cấu địa Louisiana.
New Orleans là một cảng sầm uất đóng vai trò quan trọng trong hoạt động buôn bán nô lệ cho đến khi Nội chiến kết thúc. Trong thời kỳ thuộc địa của Tây Ban Nha, các luật lệ về nô lệ không gay gắt như sau này. Những người nô lệ thường được nghỉ ngày Chủ nhật và được phép tự do đi lại. Nhiều người sẽ tập trung tại Quảng trường Congo - một quảng trường nằm trong khu phố mà ngày nay được gọi là Tremé - để chơi và nhảy theo điệu nhạc của đất nước họ.
Quảng trường Congo đóng một vai trò quan trọng trong việc phát triển truyền thống âm nhạc của New Orleans, đặc biệt là đánh trống. Các nhịp điệu đảo lộn được chơi trong những buổi tụ họp đó, chẳng hạn như “Bamboula”, được coi là tiền thân của nhịp điệu New Orleans.
Trong cuộc diễu hành
Các ban nhạc diễu hành từ lâu đã là 1 phần không thể thiếu của âm nhạc New Orleans. Nguồn gốc của họ bắt nguồn từ những năm 1830, khi họ chủ yếu mặc những bộ trang phục quân đội và diễu hình. Sau Nội chiến, những người Mỹ gốc Phi giải phóng bắt đầu thành lập các ban nhạc diễu hành, đặc trưng là các nhạc cụ bằng đồng và thường là một cặp tay trống: một người chơi trống trầm và một người chơi trống.
Những ban nhạc như vậy đã trở thành một phần không thể thiếu trong các đám tang của người Mỹ gốc Phi, sau này được gọi là “đám tang nhạc jazz”, một truyền thống vẫn tiếp tục cho đến ngày nay. Các nhạc công sẽ chơi dirges chậm khi những người đưa tang diễu hành đến nghĩa trang cùng với quan tài lăn. Sau đó, họ sẽ phát những bản nhạc tươi vui trên đường trở về và mọi người sẽ nhảy múa để ăn mừng kết thúc của 1 đời người. Các nhịp điệu và điệu nhảy của họ bị chi phối lớn từ các điệu nhảy vòng tròn và hò reo của Tây Phi.
Đội hình thứ Hai
Các ban nhạc diễu hành đã biểu diễn tại nhiều sự kiện xã hội khác nhau ở New Orleans, trong số đó, phong cách biểu diễn vô cùng đặc biệt tại các đám tang của họ trở nên phổ biến rộng rãi tại các cuộc diễu hành và được gọi là Đội hình thứ hai. (“Đội hình thứ Nhất” là phần chính, với một ban nhạc kèn đồng đầy đủ.) Đội hình thứ Hai bao gồm các nhạc công bổ sung và các người tuần hành khác- họ là những người nhảy múa và giao lưu với khán giả - một phong cách được gọi là “xếp hàng 2”. Một số người đã gọi đây là “loại hình nghệ thuật tinh túy của New Orleans - một đám tang nhạc jazz không xác.”
Tại các cuộc diễu hành đội hình thứ Hai quy mô nhỏ, người chơi trống trầm thường sẽ chơi một nhịp điệu ổn định, nhấn mạnh vào nhịp đầu tiên và nhịp thứ ba, trong khi người chơi phụ thêm các nhịp đối ngược. Tại các cuộc diễu hành lớn hơn như những cuộc diễu hành được tổ chức tại Mardi Gras, một người chơi trống ở đội hình thứ hai thường theo sau ban nhạc kèn đồng, chơi theo nhịp của cuộc diễu hành với các hình đa nhịp ngẫu hứng, có thể truyền cảm hứng cho các vũ công trong đội hình, hoặc thậm chí chính ban nhạc.
Lễ hội Mardi Gras
Cho đến cuối những năm 1800, người dân nội thành của New Orleans hầu như không tham gia các lễ hội Mardi Gras, vốn là một phần của tầng lớp thượng lưu, có những lễ phục cầu kỳ tôn vinh các nhạc sĩ cổ điển và tiệc tùng khiêu vũ.
Nhưng vào đầu thế kỷ 20, đặc biệt là ở các khu dân cư nghèo hơn, mọi người bắt đầu tổ chức lễ kỷ niệm Mardi Gras của riêng họ. Họ thành lập các tổ chức Câu lạc bộ Viện trợ Xã hội và Giải trí riêng (còn được gọi là SAPCs hoặc “krewes”), bắt đầu tài trợ cho các cuộc diễu hành và các sự kiện khác. Do đó, đã bắt đầu một truyền thống vẫn là một phần quan trọng trong trải nghiệm của Mardi Gras người Mỹ gốc Phi: mặc trang phục và cố gắng vượt qua đối thủ về cả âm nhạc và thần thái. Cùng thời điểm đó, nhạc Dixieland jazz và ragtime đang dần trở nên phổ biến, và cả hai đều có tác động lớn đến âm nhạc được chơi tại Mardi Gras. Trong những năm qua, các phong cách âm nhạc bổ sung đã được thêm vào các lễ hội, bao gồm jazz, R & B, gospel và funk.
Ngày nay, nếu may mắn đến thăm New Orleans trong lễ Mardi Gras, bạn chắc chắn sẽ được thưởng thức sự đa dạng của các ban nhạc, từ nhóm nhạc Second Line nhỏ đến các ban nhạc diễu hành truyền thống hoàn chỉnh với bộ gõ đồng và bộ gõ diễu hành. Các ban nhạc diễu hành của trường trung học và HBCU (Các trường đại học và cao đẳng dành cho người da màu trong lịch sử) từ rất xa như Kentucky, North Carolina và Virginia thường xuyên biểu diễn tại các cuộc diễu hành Mardi Gras ở The Big Easy.
Nhưng Mardi Gras không phải là thời điểm duy nhất trong năm bạn có thể thưởng thức các chương trình âm nhạc phong phú của New Orleans. Vào bất kỳ buổi chiều Chủ nhật nhất định nào, bạn có thể ghé thăm Quảng trường Congo và nghe (hoặc thậm chí tham gia) vào các vòng tròn trống chơi các nhịp điệu truyền thống của Tây Phi và nhịp điệu Second Line trên trống cầm tay. Hoặc bạn có thể đến Phố Bourbon nổi tiếng trong Khu phố Pháp, nơi có nhiều quán bar phục vụ nhạc sống hàng đêm, với các tay trống giải thích các nhịp điệu dân gian của New Orleans trên các nhạc cụ tiêu chuẩn thay vì trống. Cho dù bạn chơi trống hay chỉ thích nghe nhạc, nền âm nhạc sôi động của New Orleans chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng!