Top 11 Nghệ Sĩ Trumpet Nổi Tiếng Nhất Thế Giới
Trước đây, kèn chỉ là nhạc cụ được nhạc công chơi trong các dàn nhạc giao hưởng, hòa tấu. Những người chơi kèn cổ điển nổi tiếng trong bài viết này đã “nâng tầm” và biến chiếc kèn trở nên độc đáo. Kỹ năng và phong cách của họ đã khiến kèn trở thành một nhạc cụ nổi bật khi biểu diễn độc tấu.
Những người chơi kèn Trumpet nổi tiếng được liệt kê ở đây đã chơi nhiều phong cách âm nhạc khác nhau, từ jazz đến swing đến đương đại. Tuy nhiên, dù ở bất cứ phong cách nào thì bạn vẫn nhận ra “chất” cổ điển trong phong cách chơi của họ.
Wyton Marsalis
Đứng đầu trong danh sách này chính là Wynton Marsalis, một nghệ sĩ chơi kèn sinh ra ở Orleans, Louisiana - cái nôi của nhạc jazz. Ông được coi là nghệ sĩ chơi kèn nổi tiếng nhất mọi thời đại. Cha của ông là một nghệ sĩ piano tên là Marsalis, vì vậy ngay từ khi còn nhỏ, ông đã sớm bộc lộ những tài năng về âm nhạc của mình.
Wynton Marsalis bắt đầu chơi kèn khi mới 6 tuổi, tuy nhiên khi đó, ông chưa bộ lộ đam mê cho đến năm 12 tuổi, Marsalis theo học tại Juilliard để học nhạc cổ điển nhưng nhanh chóng chuyển sang chơi nhạc jazz và là một trong số ít người chơi kèn cổ điển và jazz .
Năm 1987, ông thành lập chuỗi nhạc Jazz Cổ điển tại Trung tâm Lincoln, tổ chức này đã phát triển và khá nổi tiếng cho đến ngày nay.
Alison Balsom
Alison Balsom là một nữ nghệ sĩ kèn sinh ra ở Anh vào năm 1978. Cô bắt đầu chơi kèn khi mới 7 tuổi và bắt đầu chơi trong một ban nhạc từ năm 8 tuổi. Năm 15 tuổi, cô là thành viên của Dàn nhạc Trẻ Quốc gia Vương quốc Anh. Kể từ năm 2001, Balsom đã biểu diễn với tư cách là nghệ sĩ solo của dàn nhạc BBC và là người thổi kèn chính của dàn nhạc thính phòng London.
Cô đã thu âm 15 album và giành được nhiều giải thưởng đáng chú ý, chẳng hạn như Nữ nghệ sĩ xuất sắc nhất tại giải thưởng BRIT cổ điển, Nghệ sĩ của năm tại giải thưởng âm nhạc cổ điển Gramophone…
Tine Thing Helseth
Tine Thing Helseth là một nghệ sĩ kèn cổ điển sinh năm 1987 người Na Uy. Trải nghiệm đầu tiên của cô với kèn là trong ban nhạc của trường khi cô mới 7 tuổi. Sau đó, cô theo học tại học viện âm nhạc Barratt Due và học viện âm nhạc Na Uy. Helseth đã phát hành các album của riêng cô ấy và ban nhạc kèn đồng của cô ấy có tên gọi là TenThing. Cô đã chơi tại các lễ hội âm nhạc trên toàn thế giới, bao gồm cả buổi hòa nhạc trao giải Nobel Hòa Bình. Mặc dù nổi tiếng với phong cách chơi cổ điển, tuy nhiên Helseth cũng chơi và viết nhạc đương đại.
Timofei Dokschitzer
Timofei Dokschitzer là một nghệ sĩ kèn người Nga, ông bắt đầu chơi kèn từ năm 10 tuổi. Để được học về âm nhạc, anh đã theo học trường nhạc kịch trung ương, cao đẳng nhạc kịch Gnesins và Nhạc Viện Quốc Gia Moscow. Sau đó, ông trở lại Gnesins để làm giáo sư giảng dạy tại đây.âm thanh độc đáo của Dokschitzer đến từ tình yêu Opera. Loại nhạc này ảnh hưởng đến việc chơi kèn của ông đến mức ông đã giúp kèn được biết đến như một nhạc cụ độc tấu, giống như một “giọng hát”. Nhưng điều đó không có nghĩa là Dokschitzer chỉ biểu diễn với tư cách nghệ sĩ solo. Ông cũng chơi trong dàn nhạc cho nhà hát.
Maurice Andre
Maurice André sinh ra ở Pháp nhưng không có nền tảng vững chắc về âm nhạc. Ông từng làm công nhân khai thác than cùng với cha mình. Năm 18 tuổi, khi tham gia vào ban nhạc quân đội, ông đã giành được học bổng để theo học tại Nhạc viện Paris. Trong Nhạc viện, André chơi kèn và thổi sáo. Tài năng chơi kèn của ông lúc này thật sự bộc lộ và anh ấy bắt đầu sự nghiệp solo, phát hành hơn 300 bản thu âm.
Trong quá trình tìm bản nhạc mình muốn, nếu gặp khó khăn, ông sẽ lấy một bản nhạc viết cho các nhạc cụ khác và chuyển soạn nó để chơi trên kèn. Trong sự nghiệp của mình, ông được biết đến với việc chơi kèn piccolo và một loại kèn được chế tạo đặc biệt có bốn van.
Philip Smith
Philip Smith sinh ra ở Vương quốc Anh nhưng đã chuyển đến New York để chơi tại ban nhạc Juilliard vào năm 1970. Vào thời điểm đó, ông đã chơi kèn được một thập kỷ, kinh nghiệm và kỹ năng chơi kèn là ông học hỏi từ cha mình, một người chơi kèn cornet.
Sau Juilliard, Smith chơi với dàn nhạc Giao hưởng Chicago. Sau đó, ông trở lại Thành phố New York để chơi với New York Philharmonic cho đến năm 2014. Khi Smith rời New York, anh chuyển đến miền Nam để trở thành giáo sư dạy chơi kèn tại Đại học Georgia .Ông cũng từng là Giám đốc ban nhạc của Ban nhạc kèn đồng Anh UGA và chơi trong nhóm ngũ tấu của khoa.
Sergei Nakariakov
Sergei Nakariakov là một nghệ sĩ kèn người Nga gốc Israel. Ông chính là người đã làm cho kèn Flugelhorn trở thành một nhạc cụ phổ biến hơn. Một chiếc kèn Flugelhorn nặng hơn kèn bình thường và có phần loa rộng hơn mang lại âm thanh êm dịu. Ông thường chơi một chiếc kèn Flugelhorn tùy chỉnh có bốn van để đạt được những nốt thấp nhất.
Nakariakov cũng mang âm thanh độc đáo của nhạc cụ này vào phần chơi kèn của mình. Phong cách chơi của ông xuất sắc tới mức những nhạc sĩ khác đã tìm đến ông để thêm những nốt trầm đó vào bản nhạc của họ. Nakariakov thu âm album solo đầu tiên của mình khi mới 15 tuổi. Hiện ông đã thu âm 18 album, bao gồm các tác phẩm solo và bản thu âm với các bản giao hưởng hoặc nghệ sĩ piano.
Rafael Méndez
Rafael Méndez sinh ra ở Mexico nhưng di cư sang Hoa Kỳ khi còn trẻ. Ông sinh ra trong một gia đình có truyền thống chơi nhạc và chơi kèn ở Mexico, tuy nhiên ông lại làm việc trong nhà máy thép và nhà máy ô tô ở Mỹ. Đến năm 1950, Ông quay trở lại với con đường âm nhạc và biểu diễn toàn thời gian với tư cách là một nghệ sĩ chơi kèn độc tấu. Khả năng chơi nhạc của ông ấn tượng đến mức ông được coi là “Heifetz của Trumpet”, đây là cái tên được được đặt theo tên của nghệ sĩ vĩ cầm nổi tiếng Jascha Heifetz.
Méndez cũng từng làm việc ở Hollywood với vai trò là chỉ huy dàn kèn đồng của dàn nhạc phòng thu trong các bản nhạc phim. Tuy nhiên, những năm cuối đời, ông mắc bệnh hen suyễn và điều này ảnh hưởng đến khả năng chơi kèn của ông.
Derek Watkins
Derek Watkins sinh ra ở Anh trong một gia đình có truyền thông âm nhạc. Cụ của Derek Watkins là một nghệ sĩ chơi kèn đồng của Salvation Army, còn ông nội là giáo viên dạy kèn đồng tại Đại học Reading, cha là chỉ huy Ban nhạc kèn đồng Reading Springs Gardens.
Sinh ra trong một gia đình có nền tảng như vậy, không có gì ngạc nhiên khi Watkins bắt đầu chơi kèn cornet khi mới 4 tuổi. Đến năm 17 tuổi, ông đã là một nghệ sĩ chuyên nghiệp. Ông đã chơi trong các ban nhạc và dàn nhạc tại Astoria Ballroom và London Palladium trước khi đi lưu diễn với Benny Goodman. Sau này khi lớn lên, ông trở thành một nhạc sĩ phòng thu và thu âm với các nghệ sĩ như Elton John, Frank Sinatra và The Beatles.
Ryan Anthony
Cha mẹ của Ryan Anthony là nhạc sĩ, mẹ chơi cello và piano, còn cha ông chỉ đạo một ban nhạc. Mặc dù Anthony bắt đầu là một nghệ sĩ vĩ cầm, nhưng sau đó ông đã học kèn vì đó là thứ mà ông thích. Ông theo học tại Học viện Âm nhạc Cleveland với học bổng toàn phần, sau đó trở thành giáo sư kèn tại Nhạc viện Oberlin. Anthony đã chơi trong nhiều ban nhạc và dàn nhạc trong thời gian này, bao gồm cả dàn nhạc Giao hưởng Dallas và Canadian Brass
Năm 43 tuổi, các bác sĩ đã chẩn đoán Anthony mắc bệnh ung thư, điều này dẫn đến việc ông thành lập Cancer Blows, một tổ chức phi lợi nhuận nhằm gây quỹ cho việc điều trị ung thư và tìm kiếm phương pháp chữa trị. Anthony qua đời ở tuổi 51, nhưng cho đến nay, âm nhạc và hoạt động từ thiện của ông vẫn tiếp tục.
Jean-Baptiste Arban
Jean-Baptiste Arban là một nhạc trưởng và nhà soạn nhạc người Pháp. Ông là nhạc sĩ đầu tiên làm cho kèn cornet trở nên nổi tiếng và khiến nhạc cụ này được coi là xứng đáng để chơi solo. Ông học tại Conservatoire và sau này cũng trở thành Giáo sư dạy kèn cornet ở đó. Arban đã thu âm vào một chiếc máy quay đĩa, đây là một kỳ tích vào thời điểm đó.
Arban, chịu ảnh hưởng của kỹ thuật vĩ cầm của Niccolò Paganini, ông đã làm tất cả để để áp dụng chúng vào kèn cornet. Sau này, ông có xuất bản một cuốn sách có tên “Phương pháp Arban”, cuốn sách này được coi là “Kinh thánh cho người chơi kèn”. Cho tới nay, cuốn sách vẫn được dùng để giảng dạy.